có em thế giới không có anh

Đại diện gia đình nhạc sĩ Trịnh Công Sơn nói, vì một số lý do, hôn sự của cả hai không thành. Trước đó, danh ca Khánh Ly (ngoài đời thực) cũng bức xúc khẳng định, bà chưa khi nào đút sữa chua cho Trịnh Công Sơn. Giữa bà và nhạc sĩ họ Trịnh không có tình yêu đôi lứa Đợi chap lâu quá thì mn đặt dare nha 😞💖Dare mk sẽ ra nhiều phần cho mn đặt----Một con matcha bám người 🥰💢 đọc truyện [allthun] Trò Chơi Thế Giới Ảo (P1) được đăng bởi Byntoltral_Talcyst Mann Meldet Sich Nach Treffen Nicht Mehr. [Am]Đâu một ai hay biết em vẫn chưa [Em]quên được người[F]Em tự ôm cô [G]đơn cho bản [C]thân mình[Am]Sao ngày anh ra đi em đã không [Em]thể ướt mi[Dm]Chỉ đứng lặng che đi [Em]nỗi đau [Am]cùng [Am]mưa che lấp đường [Em]vềSao mất [F]người lại [G]đau đớn [C]thế?Và em [Am]biết chẳng có ai còn [Em]giữ lời thềChỉ [Dm]có em mang [Em]hoài một vết [Am] giới ai cũng hạnh [F]phúc sao em phải chọn sự [G]cô đơnDo vết thương lòng quá [Em]lớn hay em chẳng thể nào [Am]vui hơnAnh bước đi vội [F]vã, như ta chưa từng [G]quaCùng lời dối [Em]trá là nỗi đau không thể [Am]xóaPhía trước muôn trăm ngàn [F]lối, sao chỉ có mình em [G]bước thôiPhải chăng ai kia đã [Em]đến cướp anh xa mãi [Am]em rồiAi đưa anh đến [F]nơi đâu? Anh yêu ai đến [G]sau?Ta lạc mất [Em]nhau, còn lại là nỗi [Am]đau. Danh sách hợp âm Click để tắt Chưa có bản Tab nào cho bài hát này 👋 Hợp âm này được đóng góp bởi thành viên ssteam. Nếu bạn thích Hợp Âm Chuẩn và muốn đóng góp, bạn có thể đăng hợp âm mới hoặc gửi yêu cầu hợp âm. Hợp âm của bạn sẽ được hiển thị trên trang chủ cho tất cả mọi người tra cứu. Nếu bạn thấy hợp âm có sai sót, bạn có thể bình luận ở bên dưới hoặc gửi góp ý bằng nút Báo lỗi. Ngoài ra bạn cũng có thể chỉnh sửa hợp âm bài hát có sẵn và lưu thành phiên bản cá nhân bằng cách nhấn nút Chỉnh sửa hợp âm. Đêm khuya mờ mịt, trên biển, một chiếc du thuyền hai tầng xa hoa đang diễn ra thịnh yến, xa hoa phung phí, âm thanh phóng đãng không ngớt bên tai. Hứa Vy Lương vác bụng bầu tám tháng đi giữa ánh mắt khinh thường và châm biếm của mọi người. “Chà chà, sắp sinh rồi vẫn còn mò đến đây kiếm tiền? Cũng không thèm để ý nơi này là nơi nào, không sợ rằng những người kia chơi đùa đến nỗi một xác hai mạng sao?” “Lời này mà cô cũng dám nói? Cô không biết cô ta là ai sao?” “Không phải là loại đàn bà lẳng lơ thèm đàn ông...” “Nhổ vào, cô mù mắt hay sao? Người phụ nữ đó là Hứa Vy Lương...” Người phụ nữ vốn đang nghịch móng tay màu đỏ tươi bỗng khựng lại, lắp ba lắp bắp “Cô ta… cô ta chính là Lệ phu nhân, Hứa Vy Lương trong truyền thuyết, người phụ nữ rắn độc đã ép chết em gái mình đó ư?" Hứa Vy Lương đẩy cửa bước vào một căn phòng riêng trên tầng hai, mùi tanh nồng khiến người ta cảm thấy buồn nôn xông lên mũi. Dạ dày cô khẽ cuộn trào, ánh mắt rơi vào đôi nam nữ đang nằm trên sofa. Người đàn ông ngồi thẳng, chiếc áo sơ mi trên người có chút lộn xộn. Người phụ nữ thân hình uốn éo như rắn đang cưỡi trên người hắn, tất lưới đen bị xé tả tơi, váy tuột xuống tận bắp đùi, dưới cổ áo trễ lộ ra từng đợt sóng cuộn trào mãnh liệt, ướt át... mà chói mắt. “Tam thiếu gia, phu nhân đến rồi.” Cô bồ như khiêu khích liếc nhìn cô một cái. “Bảo bối, đừng sợ.” Lệ Hàn Quân cười như không cười vỗ mông cô bồ, nhìn về phía Hứa Vy Lương “Lệ phu nhân, hôm nay lại đến nơi này bắt gian sao? Bản lĩnh lớn đó.” “Không cần khách khí, tôi chỉ muốn xem xem người phụ nữ khiến cho anh quẳng hợp đồng vài tỷ của công ty đi để đặc biệt đưa đến du thuyền hoan lạc có gì hơn người?” Một cánh tay của Lệ Hàn Quân luồn vào trong cổ áo của người phụ nữ, áng chừng khuôn ngực to lớn của cô ta “Nhìn thấy chưa? Ngực to hơn cô, mông vểnh hơn cô, cơ thể đẹp hơn cô, tuổi trẻ hơn cô, cái loại bà bầu như cô làm sao có thể so sánh được với cô ấy?” “Tam thiếu gia, anh thật đáng ghét...” Cô bồ đấm vào ngực của Lệ Hàn Quân, hờn dỗi cọ sát ngực trên cánh tay hắn. Hứa Vy Lương là vợ chính thức lại hoàn toàn bị biến thành vật trang trí. Nửa năm nay, đến cô cũng không nhớ nổi bản thân đã gặp qua bao nhiêu người muốn cướp vị trí vợ cả này rồi, móng tay cô ghim chặt vào lòng bàn tay, cô biết rõ cuộc hôn nhân này là cô dùng mọi cách để có được, cho nên, cô không có tư cách để kêu than. Cô bồ nhí nhìn cô ngây như tượng gỗ đứng đó, đắc ý cười cong môi, đột nhiên kề sát miệng Lệ Hàn Quân... Khuôn mặt Lệ Hàn Quân xẹt qua một tia nguy hiểm, nghiêng đầu né tránh. Lửa giận đè nén trong lòng Hứa Vy Lương trong nháy mắt như núi lửa phun trào. Quả nhiên y hệt năm đó, đôi môi của hắn là cấm địa, dù cho phụ nữ bên ngoài của hắn rất nhiều, nhưng cũng chỉ có người phụ nữ đó mới có thể chạm. Cô lấy điện thoại ra, đưa về hướng phía hai người họ. “Tách” Ánh đèn flash lóe lên, cô bồ nhí không kịp che mặt và ngực, tư thế vẫn phóng đãng như thế, cô ta có chút hoảng loạn “Lệ phu nhân, cô làm cái gì vậy?” Hứa Vy Lương trực tiếp chuyển bức ảnh này cho thuộc hạ, đứng trước mặt bọn họ gọi điện thoại “Tìm tư liệu về người phụ nữ này, cần phải làm lớn chuyện lên rồi đuổi cô ta ra khỏi công ty.” “Cô…cô đúng là ức hiếp người quá đáng!” Khuôn mặt cô bồ biến sắc khó coi, sau đó lại làm nũng với Lệ Hàn Quân “Tam thiếu gia, anh cần phải giúp người ta…” “Được.” Lệ Hàn Quân nhả ra một vòng khói, vỗ vai cô ta, lười biếng nói “Không phải em nói làm việc vất vả sao? Từ nay trở đi không cần đi làm nữa, chuyển đến Ngự Cảnh Uyển, tôi nuôi em.” “Cảm ơn Tam thiếu gia.” Cô bồ vui mừng kinh ngạc, miệng cười đến nỗi không khép lại được. Đứa bé trong bụng đột nhiên đá Hứa Vy Lương một cái, cô đau đến nhíu mày. Lệ Hàn Quân nhìn về phía Từ Vy Lương, ánh mắt lạnh lẽo “Hứa Vy Lương, lúc đầu cô cũng ép Tiểu Uyển bằng cái trò quái đản này sao? Hiện tại cô vừa ý chưa?” Người Hứa Vy Lương khẽ run lên “Nhiều năm như vậy cô ta cướp của tôi bao thứ, tôi ép cô ta một lần thì có làm sao?” Ầm! Lệ Hàn Quân đang ngồi trên ghế sô pha đột nhiên đứng dậy, mạnh mẽ đá văng bàn trà trước mặt. Một bình rượu vừa vặn vỡ bên chân cô, mảnh vỡ tung tóe cứa vào cẳng chân của Hứa Vy Lương, máu tươi thuận theo mắt cá chân chảy xuống, tí tách tí tách rơi xuống nền nhà. Bụng dưới lúc này cũng truyền đến cơn đau âm ỉ… Cô hít thở thật sâu, nhẹ nhàng ôm bụng dưới, cắn chặt răng, quay đầu rời đi. Cô không thể mang con ra làm trò đùa. Một trận cuồng phong từ sau lưng cô ập tới… Hứa Vy Lương tránh không kịp, Lệ Hàn Quân kéo chặt lấy cánh tay cô, đẩy cô xuống ghế sô pha, sau đó bóp chặt cổ cô, sức lực mạnh đến nỗi hận không thể bóp chết cô. “Cô cả ngày đều chăm chăm theo dõi hành tung của tôi, không ngại mà đuổi theo đến tận du thuyền để bắt gian, không phải là muốn được ngủ cùng tôi sao? Được, bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cô!” Ánh mắt Lệ Hàn Quân lạnh lùng, roạt’ một tiếng, bàn tay to lớn xé vụn quần áo bầu của cô. “Đừng…” Trái tim Hứa Vy Lương co rút, sự đau đớn ở thân dưới càng đau thêm. Cảm giác đau đớn đó cô đã quá quen thuộc, một năm trước cô cũng như vậy mà mất đi đứa con đầu tiên. Một dòng nhiệt lưu từ thân dưới cứ ồ ồ chảy ra. “Bụng, Lệ Hàn Quân, bụng tôi đau quá…” Hứa Vy Lương cắn chặt môi, sắc mặt trắng bệch, một tay đỡ lấy cái bụng đã nhô lên cao vút, tay khác níu chặt lấy cổ tay của Lệ Hàn Quân “Giúp tôi…gọi bác sĩ…” “Ha, giả bộ thật giống!” Lệ Hàn Quân cười nhạo chế giễu, giọng nói tràn đầy sự căm hận, đôi mắt đỏ ngàu, đột nhiên tách hai chân của cô ra, tấm lưng to lớn khỏe mạnh đẩy về phía trước, mạnh mẽ tiến vào cơ thể khô hạn của cô... Buổi tối, biệt thự nhà họ Lệ lại xảy ra chuyện lớn. Hứa Uyển cắt cổ tay trong nhà tắm. Người hầu đem cho cô ta bữa tối và thuốc an thần mới phát hiện, cô ta nằm trong bồn tắm bất động, cả người đều là máu. Lệ Hàn Quân nghe được tin này, lập tức trở về biệt thự. Cô ta nằm trên giường, môi không hề có sắc máu, vừa phát sốt vừa thều thào “Hàn Quân, không phải em, em không hất máu lợn lên người chị ta, em không kêu người đâm em trai, em vô tội, là Diệp Cẩn làm…” Bác sĩ vừa băng bó vết thương cho cô ta xong, vết thương sâu đến tận xương. Lệ Hàn Quân không chút biểu cảm đứng chắp tay, dò hỏi “Cô ta sao rồi?” “Cũng may phát hiện kịp thời, lượng máu mất trong phạm vi khống chế, về sau chỉ cần tĩnh dưỡng tốt là không có vấn đề gì.” “Quản gia, tiễn bác sĩ.” “Vâng.” Quản gia tiễn bác sĩ rời đi, Hứa Uyển giãy giụa muốn lôi tay áo Lệ Hàn Quân “Trong lòng anh vẫn còn có em phải không? Tất cả những điều này đều do Hứa Vy Lương tự biên tự diễn để hại em, em không…” “Đừng diễn nữa, tất cả những việc cô làm tôi đều biết.” Cánh tay nắm lấy hắn đột nhiên cứng đờ “Anh, anh đang nói gì vậy? Có phải Hứa Vy Lương nói gì với anh đúng không? Cô ta dối danh đó! Cô ta muốn hại em…” Lệ Hàn Quân cúi người xuống áp sát cô ta, toàn thân thở ra khí lạnh “Rốt cuộc là cô ấy hại cô, hay cô hại cô ấy? Hứa Uyển, bởi vì cô có ơn cứu mạng tôi, bao nhiêu năm nay tôi đều che chở cho cô, nhưng không ngờ tôi lại sai nhiều như vậy!” Hứa Uyển hô hấp có chút khó khăn “Em…” “Đem người vào đây cho tôi!” Nghe thấy tiếng quát chói tai của Lệ Hàn Quân, vệ sĩ áp giải vài người đàn ông tiến vào. Bọn họ bị hành hạ đến không thành hình người, thân hình gầy đét, vàng vọt. Nhưng Hứa Uyển chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra đám lưu manh… Hứa Uyển không nhịn được mà rùng mình. “Cô quen bọn họ không?” Lệ Hàn Quân cười lạnh. “Bọn họ là ai? Em không quen bọn họ!” Môi Hứa Uyển run cầm cập, gắng gượng phản bác. “Hứa Uyển, con đàn bà thối chết tiệt, bảy năm trước cô vì một chiếc túi LV mà lên giường cùng tôi, bảy năm sau cô có tiền rồi, cô kêu tôi giết chết Tiểu Bảo thiếu gia! Cô cũng không thể không quen biết tôi đi…” Nghe Hứa Uyển nói không quen biết, tên cầm đầu đám lưu manh lập tức quát ầm lên. Hứa Uyển có chút biến sắc “Tôi khi nào đã kêu anh làm những chuyện đó? Người tôi yêu chỉ có Lệ Hàn Quân, làm sao có thể ngủ cùng anh? Tiểu Bảo là cháu ruột của tôi, tôi làm sao có thể đối xử với nó như vậy? Anh có phải nhận tiền của người ta rồi cố ý bôi nhọ tôi đúng không…” Sớm biết cô sẽ chối cãi, những cuộc điện thoại của chúng ta tôi đều ghi âm lại rồi!” Tên lưu mang lôi ra một chiếc bút ghi âm. [Ô, Tiểu Bảo nhìn trắng mũm mĩm, hơn nữa còn là cháu ruột của cô, mà cô vẫn có thể ra tay sao?] [Bớt nói nhảm, một triệu, anh dám hại chết nó không?] [Làm, có tiền mà không kiếm? Tôi là đồ ngu sao?] [Ai dám ngăn cản tôi trở thành Lệ phu nhân, tôi sẽ khiến cho người đó trở thành xác chết!] “Lệ tiên sinh, anh tha cho chúng tôi đi, kẻ cầm đầu là Hứa tiểu thư mà!” Hứa Uyển vội vàng nhảy xuống khỏi giường bệnh, ngã nhào xuống đất, cổ tay rỉ máu cũng không có cảm giác, một cái tát vung lên “Anh đừng ngậm máu phun người! Tất cả đều do anh ngụy tạo, không phải sự thật,… Hàn Quân, anh không được nghe bọn họ ăn nói bừa bãi, đến con kiến em còn không dám giết…huhu…” Lời nói còn chưa dứt, Lệ Hàn Quân đưa tay bóp lấy chiếc cổ mảnh khảnh của cô ta. Năm đầu ngón tay dùng lực, đầu óc cô ta thiếu dưỡng khí, đồng tử mở to, cô ta nghe được trên đỉnh đầu giọng đàn ông âm trầm “Biết không? Nhìn diễn xuất của cô giống như nhìn con khỉ vụng về biểu diễn.” Lệ Hàn Quân thực sự muốn bóp chết cô ta, nhưng vào khoảnh khắc cuối, hắn lại thu tay về. Hắn như quỷ satan, cả người bao phủ bởi sự tàn bạo. Hắn nhìn ba tên lưu manh “Các người không phải muốn sống sao? Tôi giao cô ta cho các người, nếu như các người làm tôi hài lòng, tôi có thể để cho các người một con đường sống.” Khi Dung Thành thấy cuộc gọi với Hứa Vy Lương bị đứt đoạn, hắn biết ngay đã xảy ra chuyện. Lúc hắn lao đến thì chỉ còn nhìn thấy bóng dáng của mấy tên côn đồ chạy mất. Lệ Hàn Quân thì ôm Hứa Vy Lương đi từ dưới vực lên. “Hứa phó tổng, tiểu thiếu gia!” Dung Thành chạy đến, trong lòng đầy hối hận, hắn hận bản thân sao không nhận được tin tức sớm hơn, hận bản thân sao không đến đây sớm hơn… Hắn lập tức liên hệ với bệnh viện, hắn hận Lệ Hàn Quân tuyệt tình, nếu không tại hắn ta, sao Hứa Vy Lương lại ra nông nỗi này chứ? Hắn muốn đỡ lấy Hứa Vy Lương nhưng lại bị Lệ Hàn Quân đạp một đạp lùi ra. Lệ Hàn Quân ngồi trong xe, vẫn cứ ôm chặt lấy Hứa Vy Lương. Còn Hứa Vy Lương thì vẫn đang ôm tiểu Bảo. Biểu cảm trên mặt hắn bình tĩnh đến kỳ lạ, bình tĩnh đến nỗi khó mà nhận ra đang vui hay buồn. Nhưng chỉ có bản thân hắn biết, trong đầu hắn có vô số hình ảnh và cảnh tượng đang đan xen vào nhau, nụ cười của cô, sự quậy phá của cô, sự bá đạo và mạnh mẽ của cô, hình ảnh cuối cùng như một đoạn gif cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn. Cô nhảy xuống vực ngay trước mắt hắn. Khắp người đầy máu. Mùa đông năm nay đến sớm hơn mọi năm. Hứa Vy Lương và tiểu Bảo được đưa vào phòng cấp cứu. Hôm nay trời bắt đầu có tuyết rơi, ở hành lang bên ngoài phòng phẫu thuật, Lệ Hàn Quân châm một điếu thuốc, đôi mắt u ám như sắp ngập trong nước. “Tam thiếu gia, lần bắt cóc này là có âm mưu.” Dung Thành không muốn để mấy tên hung thủ kia có thể tiêu diêu tự tại “Hai giờ trước, tôi nhận được tin có người muốn mua mạng của tiểu thiếu gia ở chợ đen, mục đích của đối phương là muốn giết chết tiểu thiếu gia.” Lệ Hàn Quân nheo mắt “Anh nói cái gì?” “Đám bắt cóc biết rõ Hứa phó tổng là Lệ phu nhân, nhưng lại không đòi tiền, khăng khăng đòi mạng. Lệ tiên sinh, lẽ nào anh không nghĩ ra tiểu thiếu gia có chuyện thì ai được lợi à?” Lá bên ngoài cửa sổ đang rơi, màu vàng chói, nổi bật trên nền tuyết trắng, vô cùng chói mắt. Đèn phòng phẫu thuật đã tắt. Bác sỹ tháo khẩu trang đi ra, mặt buồn rầu “Xin lỗi Lệ tiên sinh, chúng tôi đã dốc hết sức rồi. Tiểu thiếu gia còn quá nhỏ, huyết quản rất bé, bị ngã như vậy đã khiến cho huyết quản vỡ ra, nay đã chết não, chúng tôi không thể làm gì được nữa…” Chết não… Năm ngón tay Lệ Hàn Quân nắm chặt lại, đây là đứa con đầu lòng của hắn, hắn còn chưa nhìn nó lần nào mà giờ đã biến thành một thi thể “chết não”. Quanh người hắn toát ra một luồng khí lạnh lẽo khiến người ta cảm thấy áp lực, hắn lại hỏi “Phu nhân của tôi thì sao? Cô ấy sao rồi?” “Não Lệ phu nhân bị thương nặng, tạm thời vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Ngoài ra, chúng tôi còn phát hiện ở eo của Lệ phu nhân, vết thương cũ chưa khỏi đã lại xuất hiện vết thương mới, tình hình rất xấu, còn cô ấy có tỉnh lại được không…” “Tôi không muốn nghe thấy đáp án thứ hai!” Lệ Hàn Quân lạnh lùng ngắt lời bác sỹ, đáy mắt toát lên sự u ám khiến người khác hãi hùng, bác sỹ lắp bắp gật đầu “Lệ phu nhân nhất định sẽ tỉnh lại…” Lúc Hứa Vy Lương được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật, tay cô vẫn còn giữ tư thế cũ, như vẫn đang ôm tiểu Bảo. Lệ Hàn Quân nhìn cô, lòng như bị chặn một cục đá lớn. Nặng nề, khiến hắn không thở nổi. “Hàn Quân, chị sao rồi?” Tiếng hỏi gấp gáp của Hứa Uyển truyền đến từ ngoài cửa. Cô ta nghe thấy lúc bắt tiểu Bảo, Hứa Vy Lương cũng rơi xuống vực theo, trong lòng rất mong chờ, có khi Hứa Vy Lương chết đi, ghế Lệ phu nhân sẽ nhanh chóng thuộc về cô ta. Dù sao cũng là chị em ruột, nên cô phải giả bộ quan tâm, vội lao đến bệnh viện. Lệ Hàn Quân nheo mắt nhìn cô ta mấy giây “Vừa ra khỏi phòng phẫu thuật, còn đang hôn mê, em nghe được tin từ đâu vậy?” Chuyện liên quan đến tiểu thiếu gia nhà họ Lệ đều được bảo mật. Hứa Uyển đến nhanh quá rồi. Hứa Uyển ngẩn người, thầm than không xong rồi, lập tức giải thích “Em… em thấy anh không trả lời tin nhắn của em, cho nên em đã đi tìm thư ký của anh, cô ấy nói anh đang ở bệnh viện.” Lệ Hàn Quân vẫn không hề thu lại ánh mắt. “Xin lỗi Hàn Quân, em không cố ý theo dõi anh.” “Hứa nhị tiểu thư, bây giờ cô nên vui mới phải chứ?” Dung Thành vừa nghĩ đến Hứa Vy Lương đang hấp hối cùng tiểu thiếu gia chết não, liền không kìm được mà khiêu khích “Cuối cùng cũng đã diệt trừ được hai mầm họa, thiếu chút nữa thôi là có thể ngồi ổn trên ghế Lệ phu nhân rồi.” “Anh… anh có ý gì?” Hứa Uyển chớp mắt, nước mắt bắt đầu tuôn rơi “Lẽ nào anh cho rằng chuyện này là tôi gây ra ư? Dù sao tiểu Bảo cũng là cháu tôi, sao tôi có thể làm ra chuyện tán tận lương tâm vậy chứ?” Dung Thành hận không thể tìm ra chứng cứ, ngay lập tức đập vào mặt cô ta “Chuyện trước đây cô làm, có cái nào là hiền lương thục đức đâu?” “Anh… anh…” Hứa Uyển bị trọc tức điên lên, chớp mắt, giả bộ như sắp hôn mê “Tôi biết anh là người tình của chị tôi, chị ấy gặp chuyện, anh buồn là đúng thôi, nhưng anh đừng có quá đáng…” Nói rồi, cô ta quay sang nhìn Lệ Hàn Quân hòng tìm sự an ủi, nhưng nào ngờ Lệ Hàn Quân lại lạnh lùng nói “Hứa Vy Lương còn chưa tỉnh, sức khỏe của em vốn không tốt, bệnh viện không thích hợp với em, em về trước đi.” Hứa Uyển thật sự tức muốn ngất luôn tại chỗ. Sao đột nhiên Lệ Hàn Quân lại lạnh nhạt với cô như vậy? Lẽ nào Lệ Hàn Quân thật sự tin lời của Dung Thành sao? Cô giả vờ gật đầu, sau đó rời khỏi bệnh viện, vội vàng tìm Diệp Cẩn thương lượng. Nghe Hứa Uyển nói xong, Diệp Cẩn nói “Tiểu Uyển yên tâm, mẹ đã đưa mấy tên côn đồ kia ra nước ngoài rồi, Lệ Hàn Quân có muốn tra cũng không tìm được đầu mối.” Lúc này Hứa Uyển mới trút được gánh nặng. “Vậy thì tốt rồi, không thể để chuyện này ngăn cản con thành Lệ phu nhân được.” Xem phim The World You Are Missing 2022 Đang phát Tập 20-End VIETSUB MỚI Tập 20-EndTập 19Tập 18 Đạo diễn N/A Diễn viên Nana Woo!Ah!, Hyunsuk CIX, Donghyun EPEX Thể loại Tâm Lý - Tình Cảm Quốc gia Hàn Quốc Thời lượng 25 Phút Lượt xem 888 Năm xuất bản 2022‏ 10 đ/ 1 lượt Nội dung phim Thế Giới Không Có Em, The World You Are Missing 2022 Xem phim Thế Giới Không Có Em , Thế Giới Không Có Em thuyết minh, Thế Giới Không Có Em N/A, Thế Giới Không Có Em bản đẹp, Thế Giới Không Có Em trọn bộ, Thế Giới Không Có Em phụ đề, Xem phim The World You Are Missing , The World You Are Missing thuyết minh, The World You Are Missing N/A, The World You Are Missing bản đẹp, The World You Are Missing trọn bộ, The World You Are Missing phụ đề

có em thế giới không có anh