truyen nguoi tim xac

https://hpaudiotruyen.com/truyen-audio-tap-do/#respond Wed, 21 Sep 2022 14:58:33 +0000 https://hpaudiotruyen.com/?p Người Tìm Xác 1 2 3 4 5 Đánh giá: 7 /10 từ 10 lượt Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn". Nhưng còn về phương diện tâm linh thì người Xem thêm » DS Chương Đọc Truyện Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc, vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống… Tôi tên là Trương Tiến Bảo, hiện đang là một "Người tìm xác" Nhấn để mở rộng admin Nhất Túy Giải Thiên Sầu TỰ BẠCH Nghe truyện ma ĐOẠT XÁC Đoạt Xác ĐOẠT XÁC là một câu chuyện ma ngắn có thật rất là hay của tác giả Dương Phong. Mời quý vị các bạn cùng nghe kể câu chuyện này qua giọng đọc MC Nguyễn Huy Giọng đọc: MC Nguyễn Huy Tác giả: Dương Phong 1 người đang nghe Lượt nghe: 7.542 truyện ma đêm khuya Truyện ma hay Truyện ma tâm linh Cổng Địa Ngục Chương 498. Tôi tức giận nói: "Nếu anh không sợ tôi uống nhiều quá làm hỏng chuyện thì tôi không ngại uống rượu đâu!". Bạch Kiện vội vàng nói: "Được được được, cậu là to nhất, cậu muốn uống gì thì uống, tiểu nhân xin phục vụ!". Sau khi cơm nước no nê Mann Meldet Sich Nach Treffen Nicht Mehr. Khách lẻ giống như chúng tôi, lại không phải người địa phương, tất nhiên không biết chuyện này, cho nên mới bị Lưu Tam lừa tới đây. Nhờ trước đó có sự nhắc nhở của ông chủ bãi tắm, cho nên những người bơi không tốt như chúng tôi không dám xuống nước sau khi trời nhiên Phương Tổ và Lưu Nghiên đều trong đội bơi2ở trường đại học, khá tự tin về khả năng bơi lội của bản thân, bởi vậy mới không nghe lời khuyên mà ra biển bơi đêm. Nhưng bọn họ nào biết đâu rằng, bên dưới làn nước tối tăm kia, đang có hai đối mặt ác độc đang nhìn chằm chằm bọn họ, chỉ chờ sau khi họ xuống biển sẽ kéo họ xuống tận lòng5biển sâu...Kết quả khi hai người họ bơi tới vùng nước sâu, Lưu Mộc Căn và Lưu Mộc Khảm đã chờ trong nước từ sớm nhìn thấy họ bơi lại, lập tức lặng lẽ tới gần họ từ dưới nước. Cho dù hai người Phương, Lưu có bơi giỏi cũng không qua được anh em nhà họ Lưu từ nhỏ đã kiểm ăn dưới biển,Phát hiện có6người kéo chân mình, hai người đã giãy giụa một khoảng thời gian ngắn, nhưng con người vào lúc hoảng loạn thường không thể đưa ra phán đoán chính xác! Tối lửa tắt đèn thể này, đột nhiên có người kéo chân của mình dưới biển... Kể cả người không tin quỷ thần cũng sẽ cho rằng đây là ma da kéo thể hai người họ5nhanh chóng bị anh em nhà họ Lưu dìm chết trong nước, rồi đem xác Phương Tổ và Lưu Nghiên giấu ở một chỗ đá ngầm mà chúng thường giấu xác, sau đó lén lút lên bờ, chờ anh Tam của chúng gọi điện nhận được điện thoại của Lưu Tam, bọn chúng cũng vừa mới lên bờ không lâu, nhưng vì lúc ấy sắc trời3rất tối, cho nên chúng tôi đều không nhìn ra đầu tóc chúng vẫn còn ướt. Tiếp đó, Lưu Mộc Căn và Lưu Mộc Khảm làm bộ đã tìm được xác hai người Phương, Lưu, rồi lại xuống nước lần nữa đến chỗ đá ngấm giấu xác trước đó, nhưng chúng phát hiện hai cái xác bị đặt trên đó không thấy đâu!!Hai anh em nhà họ Lưu tìm vài vòng quanh đá ngầm, nhưng vẫn không thấy xác của hai người Phương, Lưu. Tuy nhiên, khi đó sóng biển vẫn chưa đủ để cuốn được xác trên đá ngầm đi, chẳng lẽ là bị người khác hớt tay trên?Nhưng ở vùng này, trừ ba anh em họ ra, không có ai khác kiểm bát cơm bằng nghề này, không thể nào có người hớt tay trên được?! Hay là được người khác cứu đi rồi? Nhưng như vậy cũng không có khả năng, người đều đã chết hẳn, còn có thể được ai cứu đi chứ?Khi cả hai nghĩ nát óc cũng không ra, Lưu Mộc Căn đột nhiên nhìn thấy trên một tảng đá ngầm dưới nước hình như có cái gì đó... Vì thế bèn lặn xuống nước kiểm tra tình hình. Tuy nhiên vào lúc này, Lưu Mộc Khảm đứng trên tảng đá ngầm trên biển, đột nhiên nhìn thấy thứ ở dưới nước hình như đang di Mộc Căn lặn xuống thì phát hiện, xác của hai người Phương, Lưu bị dựng thẳng đứng bên cạnh đá ngầm, hắn bơi một vòng quanh xác hai người, không thấy có thứ gì trói buộc bọn họ, nhưng mà mặc cho sóng biển mạnh như thể nào, xác vẫn ở trong nước không chút di động...Lúc này Lưu Mộc Khảm ở bên trên cảm thấy hơi khác thường, nên bảo anh Tư của hắn đi lên trước, hắn phải về bờ tìm anh Tam thương lượng cái đã, xem thử tình hình này nên làm gì bây giờ?Kết quả khi Lưu Mộc Khảm bơi về bờ, lại thấy chúng tôi cũng ở đó, cho nên cũng không nói ra miệng. Lúc này Lưu Tam lại thúc giục bọn chúng nhanh lên, vì thể hắn cắn răng quay về dưới biển, nghĩ thầm mặc kệ bình thường hay không bình thường, trước cứ vớt xác lên rồi nói sau!Nhưng chờ Lưu Mộc Khảm bại trở lại, nhìn thấy dưới nước chỉ còn lại có một mình Lưu Mộc Căn, vì thế hắn vội lặn xuống muốn xem thử là chuyện như thế nào. Tuy nhiên vào ngay lúc này, Lưu Mộc Căn đột nhiên duỗi tay bóp chặt lấy cổ Lựu Mộc Khảm, đến khi bóp chết hắn ở dưới không biết tại sao, mặc dù xác của Lưu Mộc Căn và Lưu Mộc Khảm đều đã được vớt lên, nhưng tôi lại chỉ có thể cảm nhận được tàn hồn của Lưu Mộc Khảm, còn Lựu Mộc Căn không biết đã chạy đi chỗ nào lăm phút qua rất nhanh, xác của hai anh em nhà họ Lưu đã bị kéo đi. Khi tôi kể lại tình hình mình thấy cho chú Lê, chỉ thấy chú ấy nhíu chặt mày nói “Có một người không có tàn hồn”Tôi gật đầu “Đúng vậy, chỉ có của Lưu Mộc Khảm, không có của Lưu Mộc Căn.”“Vậy chỉ e là phiền phức rồi, trước đó chú đã nói ngày hôm qua không ổn, bây giờ xem ra, Phương Tổ và Lưu Nghiên kia chết oan, hơn nữa hai người lại là một cặp đôi, chỉ sợ đã hóa thành sống mái song sát!”Tôi nghe xong thì không nhịn được muốn cười “Sống mái song sát Chú nói đến Mai Siêu Phong sao?” “Cút đi! Ai nói đùa với cháu!” Chủ Lê tức giận nói, tiếp theo chú ấy giảng cho tôi biết sống mái song sát rốt cuộc là cái thứ gì... Hóa ra sống mái song sát này chính là sát do một nam một nữ cùng chết hóa thành, bởi vì tâm ý của họ tương thông, hơn nữa oán khí sau khi chết oan sâu đậm, thực sự là vô cùng hung hãn!Tôi hỏi lại chú Lê “Chẳng lẽ không có cách nào phá giải sao?” Chú Lê lắc đầu đáp “Dù sao nếu gặp phải tình huống này, tuyệt đối không thể cứng đối cứng, nếu chú nói trúng thật, chỉ sợ về sau vùng này đừng hòng được yên ổn.” “Không nghiêm trọng như vậy chứ? Lúc trước ở đây không phải cũng đã ồn ào vụ ma da sao? Nhưng mọi người vẫn tới như thường, chỉ cần không đến chỗ nào ít người, hoặc là sau khi trời tối không xuống biển là được rồi ư?” Tôi nhún vai chú Lê lại nói với vẻ mặt nghiêm túc “Trước kia là giả, cháu cũng nói đó là đám Lưu Tam giả ma da kéo người trong biển... Nhưng bây giờ khác, nếu chúng ta mặc kệ, không biết sẽ còn chết bao nhiêu người nữa đây?”Tôi cũng rất bất đắc dĩ, muốn lo thì không đủ lực, mặc kệ lại sợ sẽ hại chết người vô tội, nên làm thế nào đây? Chú Lê thấy tôi vò đầu bứt tai, bèn nói nhỏ vào tai tôi “Nếu không gọi chú họ cháu đến?!” Tôi vừa nghe thể lập tức lắc đầu “Chú cũng dám nghĩ đến hả, chú ấy là rồng thần thấy đầu không thấy đuổi. Nếu không phải cháu xảy ra chuyện gì, khó mà mời được chú ấy.” Chú Lê nghe thể cũng không nói nữa, chỉ thấy chú khoanh tay suy nghĩ một lát, đột nhiên nhìn thoáng qua Viên Mục Dã với ánh mắt không có ý tốt, nhìn đến mức tiểu Viên dựng tóc gáy...Cuối cùng tôi không đứng xem được nữa, bèn hỏi chú Lê “Chú nhìn cậu ta làm gì hả? Chú có ý gì cứ nói ra xem?”Chủ Lê cười ha hả đáp “Nếu cháu nói với chú họ cháu, chỗ chúng ta có một con dao vô cùng lợi hại, tuyệt đối có thể so sánh với thanh Thiên Nhân Trảm” còn chưa luyện thành của ông ấy, cháu nói ông ấy có tới hay không?” Lúc này tôi mới bừng tỉnh, hóa ra chú Lê nhắm vào hung khí giết người lần trước Viên Mục Dã lấy về, cũng chính là con dao găm giết người của Ngũ Hân làm từ vỏ đạn đại bác kia! Lúc này tôi nhìn về phía Viên Mục Dã và nói “Con dao găm kia của cậu còn đó chứ?” Viên Mục Dã đáp mà hơi không rõ nguyên do “Còn chứ. Đang để ở nhà, bây giờ âm khí trên món đồ đó vẫn còn rất nặng, tôi đang dùng bùa để trấn đấy.”Tôi nghe xong gật đầu hỏi cậu ta “Vậy cậu rất thích con dao găm đó hả?” *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để khi cha anh ta trở về, ít nhất Phương Tư Triệu đã có trụ cột, hai người liên hệ với tất cả họ hàng thân thích mà không có kết quả nên chỉ đành lựa chọn báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát đến, họ kiểm tra kỹ càng phía trước và phía sau nhà, nhưng lúc đó đang là mùa mưa nên cảnh sát cũng không tìm được manh mối nào có giá trị Hơn nữa khi đó điện thoại còn chưa phổ biến, nhà họ Phương chỉ có vợ chồng Phương Tư Quyên có một chiếc Chỉ tiếc là chiếc điện thoại này vẫn luôn ở vào trạng thái tắt máy, cho nên cảnh sát cũng không có biện pháp nào cả. Thôn Đại Vương mà nhà họ Phương sống có khoảng một trăm nhân khẩu,3trong một đêm lại mất tích sáu người dẫn đến oanh động khá lớn Mọi người thi nhau hoài nghi không biết có phải sáu người nhà này đã bị “Sơn tinh quỷ quái” hại chết hay không? Vì nhà họ Phương nằm ở tận đầu hướng Tây của thôn và gần với ngọn núi phía sau. Bởi trong nhà không có dấu vết bị lục lọi cho nên lúc đó cảnh sát nhận định đây không phải vụ án cướp tài sản.. Nhưng họ lại không thể giải thích sáu người nhà này đã đi đâu? Tình huống “Sống không thấy người chết không thấy xác” ở những năm đó không hiếm thấy, nhưng đa số đều vì nguyên nhân nào đó mà mất liên lạc với người nhà, qua một thời gian là sẽ tìm được,0cho nên lúc đó cảnh sát tra án của địa phương khuyên Phương Tự Bình liên lạc với một số người thân ở nơi khác, biết đâu hai ông bà dẫn theo bọn nhỏ đi thăm người thân mà không nói với bọn họ thì sao. Nhưng Phương Tự Bình lại không nghĩ như thể bởi vì đầu tiên lúc Phương Tự Triệu trở về thầy của nhà mở toang, thử hỏi có ai đi thăm người thân lại mở tung cửa ra như thể không? Hơn nữa, mấy nhà hàng xóm bên cạnh cũng kể lại là trước đó không nghe thấy hai ông bà họ Phương nói muốn đi đâu cả Đủ điểm đáng ngờ bày ra trước mắt nên Phương Tư Bình không suy nghĩ lạc quan như cảnh sát Ông ta thấy.. Chuyện này không5hề đơn giản như thế. Ngày thứ hai từ khi xảy ra chuyện, chú hai của Phương Tư Triệu là Phương Tư An cũng từ nơi khác chạy về để giúp đỡ Phương Tư Bình đi tìm kiếm Bây giờ trong nhà chỉ còn lại ba người đàn ông, vì thế họ ngồi xuống mở một cuộc họp đế thương lượng tiếp theo nên làm gì. Người luôn có nhiều mưu mẹo là Phương Tư An vậy mà lần này không đưa ra chủ ý gì, cuối cùng vẫn là Phương Tự Bình quyết định anh em họ chia làm hai đường đến mấy nhà người thân xem thử, biết đâu bọn họ thật sự đi đến nhà ai đó thì sao? Còn Phương Tư Triệu ở lại chỗ này vì nhỡ đâu ông bà lại trở về4từ bên ngoài! Lúc đó anh ta cũng có thể báo ngay cho cha và chú của mình Đối với tình hình lúc đó, bọn họ chỉ có thể gửi hy vọng vào những lời cảnh sát nói là đúng, sáu người này chỉ là đi nơi khác thăm người thân.. Thế nhưng sau một thời gian tìm kiếm, hai anh em Phương Tự Bình đều choáng váng vì đã đi khắp nhà họ hàng thân thích mà vẫn không hề thấy bóng dáng bọn họ đâu. Chuyện đã đến nước này thì tất cả những gì bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi.. Nhưng Phương Tư Triệu không ngờ được là đã chờ vài chục năm đến tận bây giờ vẫn không có bất cứ tin tức gì Chuyện này đã thành một cây gai trong lòng9cha của Phương Tư Triệu, vẫn luôn làm ông ấy lo lắng bất an.. Ai ngờ năm ngoái ông Phương Tự Bình làm xét nghiệm lại phát hiện mình bị ung thư gan thời kỳ cuối, không sống được bao lâu nữa, vì thế nguyện vọng lớn nhất của ông ấy lúc này là tìm được cha mẹ mình và cả hai vợ chồng em gái năm đó đã đi đầu. Phương Tư Triệu vì muốn hoàn thành tâm nguyện của cha mà đã phí khá nhiều tâm tư Nhưng manh mối lúc đó để lại quá ít, anh ta cũng không điều tra được nguyên nhân ông bà mình mất tích Mà năm đó Phương Tư Triệu còn rất trẻ nên thiếu sự phán đoán đối với sự vật xung quanh, hiện giờ nhớ lại luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng. Sau đó có một người bạn của Phương Tư Triệu trong lúc trò chuyện đã đưa ra một đề nghị, bảo anh ta đổi cách tìm kiếm Lúc đầu Phương Tư Triệu cũng không hiểu người bạn nói “Đổi cách tìm kiếm” nghĩa là gì? Sau đó người bạn kia nói cho anh ta biết, chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, vì người mất tích là thân nhân của Phương Tư Triệu nên anh ta nhìn không rõ.. Mà do người bạn đó là người ngoài nên nhìn qua đã thấy ngay. Nếu như tỉnh táo phân tích thì chuyện này không khó lắm, thật ra khả năng còn sống của sáu người này vô cùng nhỏ Chưa nói đến gia đình bốn người của cô Phương Tư Triệu mà chỉ nói đến hai ông bà già! Năm đó hai ông bà già đã qua tuổi tám mươi, hơn nữa bây giờ đã qua vài chục năm nên ông bà khó mà còn sống nữa. Lúc trước Phương Tự Triệu chưa từng tin quỷ thần, tất nhiên anh ta không hiểu ý người bạn đó nói, sau đó người bạn lại kiên nhẫn giải thích mất một lúc lâu thì anh ta mới hiểu, hóa ra đổi cách tìm kiếm nghĩa là “tìm xác”. Kinh nghiệm của những năm lập nghiệp vừa qua khiến Phương Tư Triệu hiểu được một điều, khi anh ta tiến vào một lĩnh vực mình chưa quen thuộc thì cách duy nhất không phải đi đường vòng chính là tìm cao nhân của lĩnh vực này hỗ trợ.. Cho nên anh ta trải qua nhiều phen tìm hiểu mới tìm được đến chỗ Chú Lê. Lúc này tôi khép “bộp” cặp hồ sơ lại, sau đó quay đầu nói “Với kinh nghiệm nhiều năm của cháu thì có thể khẳng định sáu người này đã chết rồi...” Chú Lê nghe mà không thèm ngước mí mắt lên, tiếp tục cúi đầu mân mê tấm giấy bìa màu vàng trong tay, chú nói “Chú cũng biết.. Nhưng vấn đề là xác của bọn họ đâu?” Tôi suy nghĩ sau đó thở dài “Nếu như năm đó cảnh sát phá án cẩn thận tìm kiếm thì có lẽ không khó để tìm được...” “Nghĩa là sao?” Chú Lê nhìn về phía tôi Tôi phân tích cho chú nghe “Chú nghĩ xem! Năm đó thôn này của bọn họ hiếm người có điện thoại, hơn nữa càng không có phương tiện giao thông hiện đại Đây là sáu cái xác đấy! Cho dù bỏ qua không tính hai đứa bé thì vẫn còn bốn người lớn nữa mà? Chở nhiều xác như thể ra chỗ khác rồi sau đó giấu đi.. Đây đâu phải là công việc nhỏ Chú Lê nghe xong thì gật đầu “Hoàn toàn chính xác.. Đừng nói là chở thi thể đi, mà chỉ cần đào hố chôn họ thôi cũng phải mất một buổi tối rồi!” Tôi lại tiếp tục nói “Cho nên nhất định những cái xác này lúc trước đã được giấu ở một chỗ rất bí mật và có sẵn, không cần phải mất công đào bới Theo lịch thì lúc đó đang mùa mưa, cho nên xung quanh không lưu lại dấu vết nào có giá trị, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn không có.. Chỉ tiếc hiện giờ đã qua nhiều năm nên hung thủ có quá nhiều cơ hội để chuyển thi thể đi chỗ khác rồi. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Kết quả ông chủ kia dầu môi lên “Nghĩ thì tốt đấy, nhưng đó là văn hóa cổ đại, sao có thể để tư nhân tùy tiện khai thác được? Hơn nữa, ngôi mộ cổ đó còn chưa bị hư hỏng gì, cho nên nó lập tức được đưa vào danh sách bảo vệ, phía chính phủ đưa núi Đầu Gà thành khu bảo tồn thiên nhiên cấp một, nếu không phải là nhà nghiên cứu khoa học thì đừng mơ đến chuyện bước chân vào đó...” Tôi không tin “Cả một vùng núi hoang vắng rộng lớn như thế này làm sao mà quản lý hết được? Tôi không tin không có dân phượt vào đó chơi?”. Ông chủ lắc đầu và bảo “Cậu tuyệt đối không nên nghi ngờ điều này, từ homestay của chúng tôi đi về phía núi Đầu Gà không đến mười cây số, thì sẽ gặp3chướng ngại vật trên đường cùng trạm gác, người bình thường nếu đi xe sẽ bị vật chắn trên đường cản lại không thể đi tiếp, nếu như đi bộ, cho dù có qua được đoạn chắn đầu tiên, nhưng đi về phía trước không bao lâu nữa thì cũng không có đường để đi tiếp.” Tôi líu lưỡi nói “Còn thần bí như vậy ạ! Vậy những người dân ở quanh đây không ai muốn đi xem mộ cổ trong núi Đầu Gà là như thế nào sao?” “Nơi như thế có gì đáng xem? Tôi nói cho cậu biết, nhà chúng tôi ở gần núi Đẩu Gà nhất, lúc nào cũng cảm thấy xui xẻo! Hơn nữa lúc phát hiện ra ngôi mộ cổ đó còn xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, người dân địa phương ở đây đều sợ hãi tránh không được, ai rảnh rỗi đi1đến đó chơi!” Ông chủ nói với vẻ nghiêm nghị Sau đó mấy người chúng tôi gọi một bàn đặc sản miền núi địa phương ở homestay, vì muốn mọi thêm nhiều thông tin liên quan đến núi Đẩu Gà, nên chúng tôi đã mời cả ông chủ homestay cùng uống rượu. Lúc đó cả homestay chỉ có chúng tôi là khách, cho nên ông chủ cũng không khách sáo, ngồi xuống cùng tám chuyện linh tinh với chúng tôi.. Theo như ông ta nói, khi tiến hành dự án khai thác du lịch kia, việc đầu tiên được triển khai là sửa đường, vì chỉ khi có đường thì mới có thể đưa vật liệu xây dựng lên núi Homestay của bọn họ ở gần núi Đầu Gà nhất, cho nên trong thời gian sửa đường, công nhân làm việc ở đây đều thích đến nhà ông ta ăn cơm Dần dần.. nhà bọn họ9trở thành quán cơm cho những người công nhân làm đường Những chuyện kỳ quái liên quan đến núi Đầu Gà, ông ta cũng nghe được từ những người công nhân dó.. Trong đó có một chuyện mà ông ta còn tự mình trải qua rồi, đó là chuyện âm binh mượn đường Nghe nói, lúc đó vì trời mưa to mấy ngày liên tiếp, cho nên công trình sửa đường phải tạm thời dừng lại Bởi vì cân nhắc đến vấn đề an toàn cho công nhân, quản lý dự án khi đó đã cho công nhân nghỉ ba ngày Nhưng những vật liệu đất đá trên công trường không thể không có người trông coi, cho nên họ đã để ba người công nhân ở lại trực ban Dù sao cũng chỉ có ba người nên bọn họ không thể thay ca đi ra ngoài ăn cơm được, thế là quản lý dự án3đã nhờ ông chủ homestay nấu cơm trong ba ngày đó cho ba người kia, cứ đến giờ cơm ông ấy sẽ mang đồ ăn vào công trường cho bọn họ. Bởi vì khoảng cách cũng không xa, hơn nữa quản lý dự án còn cho thêm tiền, cho nên dù bên ngoài mưa gió, ông ta vẫn đồng ý mang cơm đến cho ba người kia Ngày đầu tiên và ngày thứ hai mọi chuyện vẫn bình thường, khi ông ta đem cơm cho ba người công nhân kia cũng không gặp chuyện quái lạ gì... Nhưng đến buổi sáng ngày thứ ba, ông ta như bình thường mang bữa sáng đến cho bọn họ, nhưng ông ta gọi mãi cũng không có aira mở cửa! Lúc đầu ông ta còn tưởng ba người đó hôm qua đánh bài uống rượu ngủ muộn nên giờ còn chưa dậy Thế là ông ta đi quanh3khu nhà ở cho công nhận định đập cửa sổ phòng bọn họ gọi họ dậy. Không ngờ khi nhìn qua cửa sổ phòng ngủ, ông ta giật cả mình vì thấy cả ba người công nhân kia đều nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự Nhìn qua cửa sổ không nhìn rõ được ba người kia còn sống hay đã chết, thế là ông ta vội vàng gọi điện cho quản lý dự án, đối phương nghe điện thoại cũng hốt hoảng, lập tức gọi điện báo cảnh sát Kết quả, khi cảnh sát phá được cửa ra thì cả ba người đó lại đồng loạt tỉnh dậy, tất cả đều mơ hồ nhìn mọi người ở đó Sau khi đưa ba người họ đến bệnh viện kiểm tra thì không phát triển cơ thể họ có điều gì bất thường Quản lý dự án hỏi họ đêm hôm qua uống rượu say phải không? Nhưng ba người đó ấp úng mãi cũng không nói rõ ra được. Chờ sau khi cảnh sát đi về, ba người này mới dám nói với quản lý dự án, đêm hôm qua, ba người họ gặp chuyện hoàn toàn không phải do uống rượu mà ra, mà thực sự đã gặp ma! Hóa ra, đêm hôm qua ba người họ thực sự có uống chút rượu.. Bởi vì trên công trường hai ngày liền mưa to liên tục, nhiệt độ không khí hạ thấp, trong phòng ngủ cũng không có thiết bị sưởi ấm nào cho nên bọn họ uống chút rượu cho ấm người Qua ba tuần rượu, bọn họ thấy bên ngoài trời đã ngừng mưa, cho nên định ra ngoài đi vệ sinh, cũng xem thử luôn đồng đất đá trên công trường có bị ướt nhiều không Không ngờ bọn họ vừa đi vệ sinh xong chuẩn bị quay về phòng ngủ thì đột nhiên nghe thấy tiếng ngựa hí sau lưng.. Ba người bọn họ vội vàng quay đầu lại, dù sao ở cái nơi núi cao rừng sâu này ở đâu ra tiếng ngựa chứ? Nhưng khi nhìn thấy, cả ba người đều sợ hãi đến đứng vững tại chỗ.

truyen nguoi tim xac